truyen hao mon thinh sung co dau nha giau

"Từ gia tu sĩ mạnh nhất Từ Viễn?" Mí mắt cuồng loạn gian, Trần Bình âm thầm may mắn một cái. Mới, hắn thậm chí có đem Trận kỳ đoạt, thi triển bí thuật bỏ trốn mất dạng ý niệm. Từ Nguyệt Hoàn nhất cái Nguyên Đan sơ kỳ, hắn cũng không có quá nhiều e ngại. Đánh khẳng định đánh bất quá, có thể trốn xuất sinh thiên lực lượng còn là mười phần. thu tam 85352 truyện liên quan dammy, hiendai, langman, ngontinh, nguoc, sung, xuyênkhông, đammỹ, kho truyện tổng hợp hay nhất Ngôn của anh (Cháo và anh dễ gần). Tác giả: Nghiên Thừa Thư Số chương: 47 chương + 12PN Thể loại: Tiền hôn hậu ái, ngọt sủng, nhẹ nhàng Cp: Nam bác sĩ x nữ giáo viên Converter: Tâm Tít Tắp Tình trạng: Bản raw - Đã hoàn thành Bản edit - Hoàn toàn bộ (Chỉ up PN lên 4702i.wordpress.com) Editor: 4702i Văn án: Trong trí nhớ Thấy Mộ ngốc nghếch cũng đuổi theo vào, cô vội vã nói: "Nếu Đại thiếu gia hỏi tôi, các người hãy nói không thấy nhé." Vội vàng tìm chỗ trốn, dưới chân không cẩn thận liền dẫm lên một vũng nước, bị trợt, cả người mất đi trọng tâm ngã vào một đống nguyên liệu nấu ăn mới vừa mua về còn chưa kịp bỏ vào tủ lạnh, ngã lăn vào thùng rác bên cạnh. Đọc ngay tập 17 : Chương 17 của Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi full trên Cổng Truyện - Blog truyện online|Đọc truyện online miễn phí, truyện hay, truyện mới, truyện gì cũng có Mon Ex Est Sur Des Sites De Rencontre. Mười mấy năm trước, mẹ ruột của Dĩ Mạch chết thảm, hài cốt chưa lạnh, bố cô liền dẫn người bạn thân nhất của bà về làm vợ, người phụ nữ vô liêm sỉ này đã tiến dần từng bước trở thành mẹ kế của cô, trước đây đã gian díu với bố cô mà sinh ra một trai một gái. Chứng kiến cảnh chồng sắp cưới lăn lộn trên giường cùng em gái của mình, mà cô em gái kia lại đang mang thai đứa trẻ của người cô yêu thương. Nỗi đau chưa kịp nguôi ngoai lại bị ép gả về làm dâu cho nhà họ Mộ, vị trí mà đáng lẽ ra phải là của cô em gái kia. Lại còn bị người đời đàm tiếu là đi cướp chồng của em gái mình. Bị chính em gái con mẹ kế cậy góc tường, mất chồng chưa cưới, mình còn phải thay cô ta gả cho một người đàn ông không chồng của cô, là Mộ Thiên Thần, con trai cả của tập đoàn Mộ thị. Một nam nhân ngốc nghếch, trí lực giống như đứa bé ba tuổi mà mọi người đều biết. Nhưng có gì đó không đúng ở đây thì phải, nam nhân đã đứng trước mặt cô nói "Mẹ anh nói anh là chồng em." Lại có một khuôn mặt góc cạnh rõ ràng hoàn mỹ, sống mũi cao thẳng, hình dáng môi đẹp, đặc biệt một đôi con ngươi dài nhỏ đào hoa chứa nhàn nhạt ý cười, làm cho người ta không nghĩ sẽ dễ dàng rơi vào cách xây dựng cốt truyện và nhân vật đặc biệt thu hút được nhiều đọc giả, Hào Môn Thịnh Sủng Cô Dâu Nhà Giàu hứa hẹn sẽ đem lại cho bạn đọc một cảm giác thỏa mãn khi đọc truyện. Độ dài 104 chương + 9 ngoại truyệnConvert ngocquynh520Editors Ngọc Hân, Tuladen, Thanh Thanh Mạn, Tuyết Nguyệt Lam, loại Sủng văn, một với một, tinh thần và thể xác nam nữ chính đều vừa chết, cô còn chưa vơi buồn thì ba dẫn một người phụ nữ - bạn thân của mẹ lúc trước về nhà nói "Đây là mẹ mới của con". "Khuyến mãi" đi kèm là hai đứa nhóc lần lượt là mười một và mười hai tuổi làm em gái em lam cơ nghệ mà mẹ cô gầy dưng bao năm qua, người "mẹ" mới này thế mà lại muốn cô phải cô tìm được đường sống trong chỗ chết về nhà, nhưng lại nhìn thấy chồng chưa cưới và em gái còn vài ngày nữa thì kết hôn đang lăn lộn trên giường.“Mạch Mạch, việc xấu trong nhà không nên truyền ra ngoài, chúng ta không thể đắc tội vớinhà họ Mộ. Bây giờ xảy ra chuyện này ba cũng rất khổ sở, nhưng em gái con đã mang thai, nên không thể gả vào nhà họ Mộ được, con thế chỗ em gái con gả vào nhà đó.”Bây giờ là thời đại nào rồi, chế độ phong kiến quân chủ sao? Còn có vụ lấy chồng thay như vừa nói?Mẹ kế cũng khuyên bảo, “Nhà họ Mộ có tiền có thế, có tiếng là nhà giàu sang quyền quý bạc tỉ, gần như là độc quyền trong giới giải trí, có bao nhiêu phụ nữ sứt đầu mẻ trán cũng muốn gả vào đó, nhà chồng tốt như vậy không dễ tìm đâu.”Ai chẳng biết đại thiếu gia nhà họ Mộ là người ngốc nghếch.“Đã tốt như vậy, lại là chồng chưa cưới của em gái, tôi sẽ không tranh giành cướp đoạt, nên cứ gả em gái đi thì hơn. Bà yên tâm, tôi sẽ không nói ra chuyện trước khi cưới em gái làm người đàn bà hư hỏng cùng với chồng chưa cưới của chị gái, dù sao đối phương cũng là người ngốc, sẽ không để ý đứa con hoang trong bụng em gái!”Sắc mặt mẹ kế lúc đỏ lúc trắng, em gái cũng trắng xanh lẫn lộn, sắc mặt đặc biệt khó chồng chưa cưới thấy chướng mắt, quát cô “Giang Dĩ Mạch, cô đừng làm khó dễ Kỳ Kỳ, đều là tôi chủ động, từ trước tới nay tôi không hề yêu cô, tôi vẫn luôn yêu Kỳ Kỳ, là tôi có lỗi với cô, có gì cô cứ nhằm vào tôi, đừng tổn thương Kỳ Kỳ.”Trong thoáng chốc viền mắt Giang Dĩ Mạch đỏ au, “Được, tôi gả.”***Người đàn ông nào đó mở to đôi mắt đào hoa xinh đẹp nói “Mạch Mạch, mẹ anh nói muốn anh với em sinh một em bé mập mạp.” Người phụ nữ nào đó dụ dỗ “Ngoan, anh còn nhỏ, không thể sinh em bé, chờ anh trưởng thành mới có thể sinh được.”Vẻ mặt người đàn ông nào đó hồn nhiên “Anh không nhỏ, đã rất lớn, thật sự đó, nếu không tin em thử xem….” Nói xong nhào tới.“Mộ Thiên Thần, anh làm gì… Anh tên khốn kiếp này, lưu manh, không phải nói anh là người ngốc nghếch à…. Ưm….”***“Giang Dĩ Mạch, cô cái đồ hồ ly tinh này, Mộ Thiên Thần là chồng sắp cưới của tôi, cô đừng không biết xấu hổ mà cướp đoạt chồng chưa cưới của em gái mình.”“Có bản lĩnh cô tới cướp đi, xem cô đứa con hoang của ba tôi và tiểu tam thể hiện, tiện thể tôi cũng nhắc nhở cô một chút, bây giờ tôi đang mang thai, anh ta cũng đã cấm dục lâu lắm rồi, đang rất đói khát, cô có thủ đoạn như vậy, nhất định là có cách!” Người phụ nữ vuốt cái gối nhét vào làm bụng giả lười biếng nói, “Tôi cũng không phải là loại phụ nữ lòng dạ hẹp hòi, nếu cô thành công, tôi nhất định sẽ ly hôn với Mộ Thiên Thần, nhường vị trí thiếu phu nhân nhà họ Mộ lại cho cô.” Người đàn ông đứng trong bóng tối mặt mày xanh mét, dám xúi giục phụ nữ khác cướp chồng mình, xem tối nay anh trừng trị cô ra sao!***Đây là câu chuyện kể về sói xám lớn phúc hắc dụ dỗ tiểu bạch thỏ đáng yêu, vừa sủng vừa yêu, vừa yêu vừa sủng sinh được một tiểu sói phúc hắc và tiểu bạch thỏ nhỏ bé đáng yêu.***[Đoạn người lớn]Người đàn ông nào đó đuổi theo người phụ nữ kiêu căng chạy trong phòng, “Bà xã, em đừng chạy, mẹ anh nói muốn anh với em sinh một em bé mập mạp….”Trong lòng người phụ nữ nào đó gào thét, “Ai muốn sinh đứa nhỏ với kẻ ngốc như anh chứ!” Rồi chạy ra khỏi phòng vọt vào phòng bếp, liều mạng sờ cá chết, làm người đầy mùi tanh, xem anh còn dám chạm vào bản tiểu thư nữa không! Ra khỏi phòng bếp, người đàn ông nào đó nhào tới, “Bà xã, em thơm quá…. Khụ….” Người phụ nữ nào đó đang đắc ý, quản gia đã vội chạy ra, “Thiếu phu nhân, phòng bếp nóicô vừa đi vào đùa với cá chết, ở đây có xà bông còn có cả chất thơm khử mùi tanh của cá, đảm bảo không để lại chút mùi tanh hôi nào của cá, yên tâm sử dụng.”Người phụ nữ nào đó tức giận đến mức trừng mắt liếc quản gia, quản gia mồ hôi lạnh đầy đầu, giả vờ như không phát đàn ông nào đó kéo tay người phụ nữ đi, thuận tay lấy xà bông và chất thơm, “Bà xã, ông xã cam đoan em rất thơm!”“Buông tay….”Vẻ mặt đôi vợ chồng già nhà họ Mộ đang tiếp khách trong phòng hơi xấu hổ, lão phu nhân cười gượng hai tiếng, “Bây giờ bọn trẻ cũng thật là, ban ngày ban mặt, cũng không biết kiềm chế!”[Đoạn trẻ con]Em bé “Mẹ, đêm nay con muốn ngủ cùng mẹ.”Người đàn ông nào đó túm phía sau cổ áo tiểu gia hỏa, “Ngủ trong phòng của mình đi, đừng quấy rầy ba mẹ con làm việc quan trọng.”Thoáng chốc trong mắt to của bé đầy nước, lã chã sắp khóc “Mẹ, ba bắt nạt con!”Người phụ nữ nào đó nhìn về phía người đàn ông, ánh mắt rét lạnh “Khụ khụ!”Người đàn ông nào đó ngoan ngoãn thả em bé bé vui mừng đi lên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào chôn trong lòng người phụ nữ, “Mẹ thơm quá!” Người phụ nữ nào đó Lời này sao quen tai như vậy nhỉ?Người đàn ông nào đó tức giận quát “Tiểu tử thối, còn không mau lấy mặt con ra đi!”Người phụ nữ nào đó hung ác nhìn người đàn ông “Không được quát con em!”Em bé cọ cọ mặt mình vào lòng người phụ nữ nào đó, lén lút nhìn người đàn ông, lè lưỡi khiêu khích cười đêm, cuối cùng em bé cũng ngủ, người đàn ông nào đó vội vàng ôm bé về phòng cậu, rốt cuộc có thể ôm bà xã mình rồi.…….Bên ngoài phòng đột nhiên truyền tới tiếng khóc ngọt ngào ngây thơ và đồng thời tiếng bàn tay nhỏ bé cố gắng gõ cửa, “Mẹ, con muốn mẹ….”Người phụ nữ nào đó chợt tỉnh dậy, chỉ một cước đá bay người đàn ông nào đó xuống đất, chạy ra mở cửa ôm con trai bảo bối đi gia hỏa ôm cổ mẹ nhìn về phía người đàn ông nào đó lè lưỡi nhăn mặt khiêu khích, cười gian manh xấu đàn ông nào đó tức giận nghiến răng “Tiểu bại hoại đáng giận này!”***Sủng văn, một với một, tinh thần và thể xác nam nữ chính đều sạch. Giang Dĩ Mạch giật mình nói “Sao hai chúng ta có thể đơn độc ở chung một căn phòng được? Hơn nữa chồng em thì làm thế nào?” “Anh ta chỉ có thể tự mình nghĩ cách thôi! Nếu không để anh thương lượng với nhân viên của quán rượu một chút, xem có còn cái kho hàng nào không, để cho anh ta ngủ tạm ở bên trong hai đêm.” Thượng Quan Trạch còn nói “Thật ra thì kho hàng của quán rượu cũng rất sạch sẽ, ngủ hai đêm cũng không có gì ghê gớm lắm.” Giang Dĩ Mạch nhìn Mộ ngốc nghếch một chút, lắc đầu nói “Không được, em không yên lòng.” “Sao em lại quan tâm đến anh ta như vậy?” Thượng Quan Trạch hỏi. “Tình trạng của anh ấy không giống bình thường, lỡ như anh ấy bỏ đi mất thì em biết tìm ở đâu chứ!” “Đi mất không phải vừa đúng lúc sao? Em có thể kết hôn lần nữa!” Thượng Quan Trạch vội ho một tiếng “Ví dụ như người đang đứng trước mặt em chính là đối tượng thích hợp nhất.” Giang Dĩ Mạch liếc anh một cái “Có thể đừng đùa kiểu này trước mặt chồng em được không? Anh ấy thật sự sẽ nổi giận! Cẩn thận anh ấy đánh anh bây giờ!” Nhớ tới Mộ Tử Duệ và Giang Gia Kiệt bị đánh sưng mặt, Giang Dĩ Mạch tin chắc là nếu Thượng Quan Trạch muốn đánh chủ ý lên mình, thì Mộ ngốc nghếch tuyệt đối cũng không sẽ nương tay. “Anh ta hoàn toàn không thể bảo vệ được em!” Thượng Quan Trạch cố ý dùng giọng nói khinh miệt nói “Một người mà ngay cả việc tự bảo vệ chính bản thân mình cũng không làm được, thì lấy cái gì để bảo vệ người phụ nữ của mình đây?” “Anh đang nói gì vậy?” Giang Dĩ Mạch hoàn toàn không hiểu, cũng lười suy nghĩ, chỉ muốn vội vàng thu xếp xong chỗ ở. “Thượng Quan, nếu không chúng ta tìm khách sạn khác thử.” “Bây giờ là thời gian cao điểm của du lịch, những khách sạn khác cũng không còn phòng trống.” Giang Dĩ Mạch suy nghĩ một chút “Vậy bây giờ chỉ có một biện pháp.” Cô quyết định đưa ra biện pháp “Em ngủ trên sofa, hai người các anh ngủ giường!” Thượng Quan Trạch và Mộ ngốc nghếch liếc nhìn nhau, rõ ràng không vừa mắt. Hơn nữa hai đấng mày râu ngủ một giường lớn, không phải rất kỳ quái sao? “Không được!” “Anh không muốn!” Hai người trăm miệng một lời. “Chỉ có biện pháp này, giường tương đối lớn, hai người các anh ngủ vẫn đủ, còn chiều dài ghế sa lon cũng vừa đủ cho em ngủ, cứ như vậy đi.” “Không được, như vậy rất uất ức!” Thượng Quan Trạch kiên quyết không đồng ý. “Em là một phụ nữ còn không sợ uất ức, anh ngủ trên giường còn uất ức cái gì?” “Anh không thích đàn ông!” Thượng Quan Trạch cũng học cách nói chuyện của Mộ ngốc nghếch. “Anh như vậy là có ý gì? Chẳng lẽ muốn em ngủ ở giữa tách hai người các anh ra sao?” Mộ ngốc nghếch lập tức ôm chặt Giang Dĩ Mạch vào trong ngực, bộ dạng trẻ con rất ngang ngược nói “Không thể, em là bà xã của anh, không người đàn ông nào có thể đụng vào em!” Thượng Quan Trạch sờ cằm, trêu đùa nói “Cái ý kiến này ngược lại không tệ!” “Chớ có nói đùa, rốt cuộc là mấy phòng?” Giang Dĩ Mạch hỏi. Thượng Quan Trạch rất nghiêm túc nói “Thật sự là chỉ có một phòng!” Giang Dĩ Mạch để hành lý xuống kéo tay Mộ ngốc nghếch hỏi “Ông xã, có nghe lời bà xã nói hay không?” Mộ ngốc nghếch gật đầu một cái “Anh nghe.” “Vậy thì tốt, tối nay anh ngủ chung giường với Thượng Quan!” Mộ ngốc nghếch rất không tình nguyện nói “Anh muốn ngủ cùng bà xã?” Ở trước mặt người ngoài nói những lời này, làm Giang Dĩ Mạch cảm thấy có chút khó xử “Anh không phải rất nghe lời em hay sao?” Mộ ngốc nghếch uất ức cúi đầu “Triệu quản gia nói khi máy bay của chúng ta hạ cánh thì lập tức liên lạc với ông ấy, ông ấy đã sắp xếp xong xuôi mọi thứ từ khi nhận được điện thoại của tài xế, còn có chỗ ở trong khách sạn nữa.” “Sao anh không nói sớm?” Giang Dĩ Mạch lập tức gọi điện thoại cho Triệu quản gia. Cô không chú ý tới ánh mắt nhìn nhau đến bốc lửa của Mộ ngốc nghếch và Thượng Quan Trạch. Thượng Quan Trạch thấy sự đùa giỡn của mình đã bị nhìn thấu, nên vội vàng ngăn Giang Dĩ Mạch lại. “Anh chọc em cho vui thôi, phòng ở anh đã sớm sắp xếp hết rồi, quán rượu này không có phòng một người, anh không thể làm gì khác hơn là đặt cho hai người hai phòng.” “Thượng Quan, anh dám giỡn với em?” “Chỉ đùa một chút thôi! Anh không ngờ người chồng giống như chưa dứt sữa của em cũng theo tới, cho nên chỉ muốn đùa một chút để tăng thêm tình cảm thôi.” Anh ta nói chuyện còn cố ý gay tổn thương. “Sao anh lại nói chuyện như vậy. . . . . . Ưmh. . . . . .” Giang Dĩ Mạch không ngờ Mộ ngốc nghếch lại đột nhiên ôm lấy mặt của cô rồi hôn mạnh lên. Cô giống như một con thú nhỏ bị chết chìm, cố gắng dùng sức đẩy nhưng lại đẩy không ra, đánh thì lại không phản ứng, Mộ ngốc nghếch hôn đủ rồi mới thả cô ra. Giang Dĩ Mạch bị hôn đến đầu óc choáng váng, đỏ mặt trách cứ Mộ ngốc nghếch “Ai cho anh đột nhiên hôn em?” Mộ ngốc nghếch tủi thân nói “Anh chỉ muốn nói cho anh ta biết, anh là ông xã của em, ông xã đi cùng bà xã ra nước ngoài lĩnh thưởng là chuyện đương nhiên, không phải là người chưa dứt sữa.” “Cái này và chuyện anh hôn em có quan hệ gì sao?” Mộ ngốc nghếch gật đầu “Có.” “Có quan hệ gì?” “Anh là ông xã của em.” “Sao?” “Chưa dứt sữa là em bé mập mạp.” Mộ ngốc nghếch kéo tay Giang Dĩ Mạch “Bà xã, tối nay chúng ta cùng nhau sinh em bé mập mạp có được hay không?” Mặt của Giang Dĩ Mạch nóng lên đỏ bừng, lập tức rút tay về, lúng túng liếc mắt nhìn Thượng Quan Trạch “Không được nói lung tung.” “Bà xã. . . . . .” “Câm miệng!” . . . . . . * Ở trong nước, Mộ Tử Duệ bị Mộ ngốc nghếch đánh một trận nhừ tử, suýt nữa bị tàn phế, tiếp đó lại bị cha giáo huấn thêm một trận, sau cùng lại tranh cãi ầm ĩ với mẹ một phen, thật sự là khốn đốn vô cùng. Biết được anh trai ra nước ngoài lĩnh thưởng cùng với Giang Dĩ Mạch, thì trong lòng lại càng không thoải mái. “Ha ha ha. . . . . .” Đường Hạo Thiên ở một bên nhìn mặt mũi của anh ta sưng vù như đầu heo thì cười đến vui vẻ. “Có gì buồn cười?” “Mặt của anh. . . . . .” Đường Hạo Thiên cố gắng nhịn cười “Còn thê thảm hơn hai lần Gia Kiệt bị đánh nữa, thật không nghĩ tới anh họ lại có thể đánh em trai ruột của mình tàn nhẫn như vậy!” “Chớ nói với tôi về anh ta!” Bây giờ Mộ Tử Duệ nhắc tới Mộ ngốc nghếch liền cảm thấy bực bội trong lòng. “Tử Duệ, anh đang bực cái gì?” Đường Hạo Thiên ngồi vào bên cạnh anh ta, làm ra vẻ anh em tốt “Một người phụ nữ lại làm cho anh biến thành như vậy sao? Cái cô Giang Dĩ Mạch đó có gì tốt, sao anh lại quan tâm đến cô ta?” Mộ Tử Duệ không lên tiếng. Đường Hạo Thiên tiếp tục nửa đùa nửa thật nói “Tôi thật không nghĩ tới anh sẽ thích Giang Dĩ Mạch, nếu sớm biết anh thích cô ta, tôi đã có thể giúp anh. . . . . .” Mộ Tử Duệ nghiêng đầu nhìn anh ta “Giúp tôi thế nào? Khiến Giang Mỹ Kỳ gả cho anh trai tôi, sau đó nhường Giang Dĩ Mạch cho tôi sao?” Đường Hạo Thiên tránh né ý chỉ trích trong lời nói của Mộ Tử Duệ, thuận miệng nói cho qua “Bây giờ nói những thứ này cũng đã trễ rồi.” “Hạo Thiên, nếu mẹ tôi biết được anh ngủ với vị hôn thê của anh trai tôi, anh nói xem bà sẽ nghĩ sao? Còn có anh trai tôi, nếu anh ấy không ngốc, cũng sẽ tuyệt đối không tha cho anh!” Đây là câu chuyện kể về sói xám lớn phúc hắc dụ dỗ tiểu bạch thỏ đáng yêu, vừa sủng vừa yêu, vừa yêu vừa sủng sinh được một tiểu sói phúc hắc và tiểu bạch thỏ nhỏ bé đáng yêu. Hài cốt mẹ chưa lạnh, tiểu tam đã trèo vào, ba chỉ vào bạn thân của mẹ ngày trước nói với cô “Mạch Mạch, đây là mẹ mới của con.” Rồi đưa con gái riêng mười ba tuổi và con trai riêng mười một tuổi của bọn họ tới trước mặt cô “Đây là em gái và em trai con.” Vì muốn chiếm sự nghiệp mẹ mình vất vả mười mấy năm gầy dựng nên làm của riêng, người phụ nữ độc ác này thế mà lại muốn mạng của cô. Khi cô tìm được đường sống trong chỗ chết về đến nhà, lại nhìn thấy chồng chưa cưới và em gái còn vài ngày nữa thì kết hôn đang lăn lộn trên giường. *** Đêm tối đen, một chiếc xe tải lao như tên bắn rồi đột nhiên dừng lại, cửa xe mở ra, hai người đàn ông nhanh chóng xuống xe rồi túm cô gái trẻ tuổi đang kéo hành lý ven đường nhét vào trong xe, xong đóng cửa xe nghênh ngang rời đi. Từ đầu tới cuối chỉ mấy giấy, nhanh đến mức khiến người ta không kịp phản ứng. “Buông tôi ra! Các anh muốn làm gì?” Trong xe tải, hai người đàn ông đè cô gái trẻ xuống, một tên bịt chặt miệng cô, không để cô kêu ra tiếng. “Cô thành thật chút đi, tránh cho da thịt phải chịu đau, bằng không đừng trách bố mày không nhắc nhở cô!” “Các anh là ai? Muốn làm gì….” Giang Dĩ Mạch liều mạng giãy dụa. “Có người muốn mua mạng của cô!” Tên đàn ông trung niên mặc T-shirt màu đen lên tiếng. Giang Dĩ Mạch giật mình, cũng quên giãy dụa, miệng bị che không phát ra tiếng, cũng không hỏi được là ai muốn mua mạng của cô. “Cô rất tò mò là ai muốn mạng cô đúng không? Ha ha!” Gã đàn ông trung niên nở nụ cười, “Xem ra cô cũng sắp chết rồi, tôi sẽ nói cho cô biết, cho cô được chết rõ ràng.” Gã đàn ông trung niên nói, “Muốn mua mạng cô chính là mẹ kế của cô, chỉ có cô chết đi, tất cả sản nghiệp của nhà họ Giang mới là của bà ấy.” Giang Dĩ Mạch giật mình mở to mắt, là bạn thân ngày trước của mẹ mình, cũng là mẹ kế của mình, bây giờ là chủ nhân nhà họ Giang. Mười mấy năm trước, mẹ ruột chết thảm, hài cốt chưa lạnh, người phụ nữ vô liêm sỉ này đã tiến dần từng bước trở thành mẹ kế của mình. “Mạch Mạch, đây là mẹ mới của con.” Ba chỉ vào người bạn thân của mẹ ngày trước nói với cô, rồi đưa con gái riêng mười ba tuổi và con trai riêng mười một tuổi của bọn tới trước mặt cô, “Đây là em gái và em trai con.” Khi mẹ còn sống, đối đãi với người phụ nữ này như chị em ruột, nhưng người phụ nữ lại lén lút dụ dỗ chồng mình, còn sinh một trai một gái. Bây giờ, vì muốn chiếm sự nghiệp mẹ mình vất vả mười mấy năm gầy dựng nên làm của riêng, người phụ nữ độc ác này thế mà lại muốn mạng của cô. “Ô ô…..” Giang Dĩ Mạch ra sức lắc đầu, muốn gạt tay trên miệng ra, tựa như có chuyện muốn nói. Gã đàn ông trung niên đưa mắt nhìn đàn em, gã đàn em buông lỏng tay ra, Giang Dĩ Mạch thở hổn hển lớn tiếng nói hai câu, “Chỉ cần anh thả tôi ra, tôi có thể cho anh gấp hai lần tiền.” “Ha ha ha!” Gã đàn ông trung niên nở nụ cười, “Cô cho tôi nhiều tiền cũng không bằng tài sản của nhà họ Giang.” “Anh có ý gì?” Gã đàn ông trung niên lấy ra một ống tiêm có chất lỏng đưa ngay trước mắt nhìn, đầu kim phun ra một ít chất lỏng trong suốt, “Dù sao cô cũng sắp chết, để cô biết cũng không có gì đáng ngại, tôi với mẹ kế cô là tình nhân mười mấy năm rồi, chờ cô vừa chết, tài sản của nhà họ Giang chính là của bà ấy, cũng chẳng khác nào là của tôi, bọn tôi đã bàn bạc xong rồi. Còn về phần ba cô suốt ngày chỉ biết phong hoa tuyết nguyệt Tình cảm nam nữ; tình yêu trai gái – theo QT hoàn toàn không đáng để nhắc tới.” “Nếu ông giết chết tôi, nhất định cảnh sát sẽ điều tra ra, đến lúc đó các ông đừng hòng chiếm được gì.” Giang Dĩ Mạch lớn tiếng nói. “Đây là nước thủy ngân, tiêm vào trong cơ thể cô sau đó tạo một vụ tai nạn xe thảm thiết, hài cốt không còn, đến lúc đó cảnh sát bắt đầu tra xét, cũng nghĩ cô xảy ra tai nạn xe cộ.” Gã đàn ông trung niên nói rồi tới gần, “Đè cô ta lại!” Bắt lấy một cánh tay của Giang Dĩ Mạch, cầm ống tiêm có thủy ngân đưa qua. Giang Dĩ Mạch giãy dụa kịch liệt, nhưng làm thế nào cũng không phải là đối thủ của hai tên đàn ông. Cô đột nhiên ngừng giãy dụa, nhìn phía sau gã đàn ông, “Mẹ? Sao mẹ lại tới đây? Cái gì? Năm đó mẹ bị người ta hại chết? Bây giờ mẹ tới là tìm hung thủ để đòi mạng?” Gã đàn ông trung niên liền hoảng sợ, sắc mặt lập tức tái nhợt, vội nhìn ra phía sau, ánh mắt Giang Dĩ Mạch đột nhiên biến đổi, bỗng đưa tay túm ống tiêm trong tay gã đàn ông trung niên hung hăng đâm trên cánh tay của kẻ bắt cóc đang đè cô xuống, kẻ bắt cóc đau quá lập tức buông lỏng tay. ... Mời các bạn đón đọc Hào Môn Thịnh Sủng Cô Dâu Nhà Giàu của tác giả Tiêu Tương Thập. Cùng đọc truyện Hào Môn Thịnh Sủng Cô Dâu Nhà Giàu của tác giả Tiêu Tương Thập tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại dài 104 chương + 9 ngoại truyệnConvert ngocquynh520Editors Ngọc Hân, Tuladen, Thanh Thanh Mạn, Tuyết Nguyệt Lam, loại Sủng văn, một với một, tinh thần và thể xác nam nữ chính đều vừa chết, cô còn chưa vơi buồn thì ba dẫn một người phụ nữ - bạn thân của mẹ lúc trước về nhà nói "Đây là mẹ mới của con". "Khuyến mãi" đi kèm là hai đứa nhóc lần lượt là mười một và mười hai tuổi làm em gái em lam cơ nghệ mà mẹ cô gầy dưng bao năm qua, người "mẹ" mới này thế mà lại muốn cô phải cô tìm được đường sống trong chỗ chết về nhà, nhưng lại nhìn thấy chồng chưa cưới và em gái còn vài ngày nữa thì kết hôn đang lăn lộn trên giường.“Mạch Mạch, việc xấu trong nhà không nên truyền ra ngoài, chúng ta không thể đắc tội vớinhà họ Mộ. Bây giờ xảy ra chuyện này ba cũng rất khổ sở, nhưng em gái con đã mang thai, nên không thể gả vào nhà họ Mộ được, con thế chỗ em gái con gả vào nhà đó.”Bây giờ là thời đại nào rồi, chế độ phong kiến quân chủ sao? Còn có vụ lấy chồng thay như vừa nói?Mẹ kế cũng khuyên bảo, “Nhà họ Mộ có tiền có thế, có tiếng là nhà giàu sang quyền quý bạc tỉ, gần như là độc quyền trong giới giải trí, có bao nhiêu phụ nữ sứt đầu mẻ trán cũng muốn gả vào đó, nhà chồng tốt như vậy không dễ tìm đâu.”Ai chẳng biết đại thiếu gia nhà họ Mộ là người ngốc nghếch.“Đã tốt như vậy, lại là chồng chưa cưới của em gái, tôi sẽ không tranh giành cướp đoạt, nên cứ gả em gái đi thì hơn. Bà yên tâm, tôi sẽ không nói ra chuyện trước khi cưới em gái làm người đàn bà hư hỏng cùng với chồng chưa cưới của chị gái, dù sao đối phương cũng là người ngốc, sẽ không để ý đứa con hoang trong bụng em gái!”Sắc mặt mẹ kế lúc đỏ lúc trắng, em gái cũng trắng xanh lẫn lộn, sắc mặt đặc biệt khó chồng chưa cưới thấy chướng mắt, quát cô “Giang Dĩ Mạch, cô đừng làm khó dễ Kỳ Kỳ, đều là tôi chủ động, từ trước tới nay tôi không hề yêu cô, tôi vẫn luôn yêu Kỳ Kỳ, là tôi có lỗi với cô, có gì cô cứ nhằm vào tôi, đừng tổn thương Kỳ Kỳ.”Trong thoáng chốc viền mắt Giang Dĩ Mạch đỏ au, “Được, tôi gả.”***Người đàn ông nào đó mở to đôi mắt đào hoa xinh đẹp nói “Mạch Mạch, mẹ anh nói muốn anh với em sinh một em bé mập mạp.” Người phụ nữ nào đó dụ dỗ “Ngoan, anh còn nhỏ, không thể sinh em bé, chờ anh trưởng thành mới có thể sinh được.”Vẻ mặt người đàn ông nào đó hồn nhiên “Anh không nhỏ, đã rất lớn, thật sự đó, nếu không tin em thử xem….” Nói xong nhào tới.“Mộ Thiên Thần, anh làm gì… Anh tên khốn kiếp này, lưu manh, không phải nói anh là người ngốc nghếch à…. Ưm….”***“Giang Dĩ Mạch, cô cái đồ hồ ly tinh này, Mộ Thiên Thần là chồng sắp cưới của tôi, cô đừng không biết xấu hổ mà cướp đoạt chồng chưa cưới của em gái mình.”“Có bản lĩnh cô tới cướp đi, xem cô đứa con hoang của ba tôi và tiểu tam thể hiện, tiện thể tôi cũng nhắc nhở cô một chút, bây giờ tôi đang mang thai, anh ta cũng đã cấm dục lâu lắm rồi, đang rất đói khát, cô có thủ đoạn như vậy, nhất định là có cách!” Người phụ nữ vuốt cái gối nhét vào làm bụng giả lười biếng nói, “Tôi cũng không phải là loại phụ nữ lòng dạ hẹp hòi, nếu cô thành công, tôi nhất định sẽ ly hôn với Mộ Thiên Thần, nhường vị trí thiếu phu nhân nhà họ Mộ lại cho cô.” Người đàn ông đứng trong bóng tối mặt mày xanh mét, dám xúi giục phụ nữ khác cướp chồng mình, xem tối nay anh trừng trị cô ra sao!***Đây là câu chuyện kể về sói xám lớn phúc hắc dụ dỗ tiểu bạch thỏ đáng yêu, vừa sủng vừa yêu, vừa yêu vừa sủng sinh được một tiểu sói phúc hắc và tiểu bạch thỏ nhỏ bé đáng yêu.***[Đoạn người lớn]Người đàn ông nào đó đuổi theo người phụ nữ kiêu căng chạy trong phòng, “Bà xã, em đừng chạy, mẹ anh nói muốn anh với em sinh một em bé mập mạp….”Trong lòng người phụ nữ nào đó gào thét, “Ai muốn sinh đứa nhỏ với kẻ ngốc như anh chứ!” Rồi chạy ra khỏi phòng vọt vào phòng bếp, liều mạng sờ cá chết, làm người đầy mùi tanh, xem anh còn dám chạm vào bản tiểu thư nữa không! Ra khỏi phòng bếp, người đàn ông nào đó nhào tới, “Bà xã, em thơm quá…. Khụ….” Người phụ nữ nào đó đang đắc ý, quản gia đã vội chạy ra, “Thiếu phu nhân, phòng bếp nóicô vừa đi vào đùa với cá chết, ở đây có xà bông còn có cả chất thơm khử mùi tanh của cá, đảm bảo không để lại chút mùi tanh hôi nào của cá, yên tâm sử dụng.”Người phụ nữ nào đó tức giận đến mức trừng mắt liếc quản gia, quản gia mồ hôi lạnh đầy đầu, giả vờ như không phát đàn ông nào đó kéo tay người phụ nữ đi, thuận tay lấy xà bông và chất thơm, “Bà xã, ông xã cam đoan em rất thơm!”“Buông tay….”Vẻ mặt đôi vợ chồng già nhà họ Mộ đang tiếp khách trong phòng hơi xấu hổ, lão phu nhân cười gượng hai tiếng, “Bây giờ bọn trẻ cũng thật là, ban ngày ban mặt, cũng không biết kiềm chế!”[Đoạn trẻ con]Em bé “Mẹ, đêm nay con muốn ngủ cùng mẹ.”Người đàn ông nào đó túm phía sau cổ áo tiểu gia hỏa, “Ngủ trong phòng của mình đi, đừng quấy rầy ba mẹ con làm việc quan trọng.”Thoáng chốc trong mắt to của bé đầy nước, lã chã sắp khóc “Mẹ, ba bắt nạt con!”Người phụ nữ nào đó nhìn về phía người đàn ông, ánh mắt rét lạnh “Khụ khụ!”Người đàn ông nào đó ngoan ngoãn thả em bé bé vui mừng đi lên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào chôn trong lòng người phụ nữ, “Mẹ thơm quá!” Người phụ nữ nào đó Lời này sao quen tai như vậy nhỉ?Người đàn ông nào đó tức giận quát “Tiểu tử thối, còn không mau lấy mặt con ra đi!”Người phụ nữ nào đó hung ác nhìn người đàn ông “Không được quát con em!”Em bé cọ cọ mặt mình vào lòng người phụ nữ nào đó, lén lút nhìn người đàn ông, lè lưỡi khiêu khích cười đêm, cuối cùng em bé cũng ngủ, người đàn ông nào đó vội vàng ôm bé về phòng cậu, rốt cuộc có thể ôm bà xã mình rồi.…….Bên ngoài phòng đột nhiên truyền tới tiếng khóc ngọt ngào ngây thơ và đồng thời tiếng bàn tay nhỏ bé cố gắng gõ cửa, “Mẹ, con muốn mẹ….”Người phụ nữ nào đó chợt tỉnh dậy, chỉ một cước đá bay người đàn ông nào đó xuống đất, chạy ra mở cửa ôm con trai bảo bối đi gia hỏa ôm cổ mẹ nhìn về phía người đàn ông nào đó lè lưỡi nhăn mặt khiêu khích, cười gian manh xấu đàn ông nào đó tức giận nghiến răng “Tiểu bại hoại đáng giận này!”***Sủng văn, một với một, tinh thần và thể xác nam nữ chính đều sạch.

truyen hao mon thinh sung co dau nha giau