nhất dạ thâu hoan

Kiến thức bệnh dạ dày - Nguyên nhân - Triệu chứng - Điều trị - Phòng ngừa bệnh. Khi tìm hiểu về các bác sĩ chữa viêm loét dạ dày HP giỏi nhất hiện nay người bệnh chắc hẳn ai ai cũng biết đến Tiến sĩ, Bác sĩ Nguyễn Thị Vân Anh. anh Hoàng Trọng Kiên (30 tuổi, CEO Do vậy, Mãn Giác Thiền Sư không bao giờ "có cơ hội" trông thấy cây mai vàng để viết về loài hoa Ochna harmandii Lee này được. Và dĩ nhiên: Đình tiền tạc dạ nhất chi mai (Đêm qua sân trước một nhành mai) chính là nhất chi mai thuộc họ mơ, đó là loài Prunus mume S.et Z. Trên mặt đất ở lầu một, có hai cỗ thi thể một nam một nữ, bên cạnh có một nam nhân treo cổ trên xà ngang. Triển Chiêu đi vào kiểm tra một chút, ba người chết này hắn đều biết, một nam một nữ nằm trên đất là Trần Minh cùng tiểu thiếp nhà Lưu Bằng. Hai người Alibaba hoàn tất thương vụ trị giá 9,5 tỷ USD, thâu tóm startup giao nhận đồ ăn Ele.me tại Trung Quốc. 15:45 02/04/2018 in Câu chuyện thành công. Tweet: "Là một trong những ứng dụng được sử dụng thường xuyên nhất, giao nhận đồ ăn đang trở thành mũi nhọn trong các mảng Hương Hương buông tấm vải đỏ trên tay xuống, cầm lấy ly trà của mẫu thân uống nước. Uống nước xong, Hương Hương đem ly để lên bàn, vừa vặn đè lên một góc của tấm vải đỏ… Theo động tác kéo vải của Bàng Phi… Ly trà liền đổ. Hương Hương cũng không phát hiện, chạy đi cùng Tiểu Tứ Tử cùng nhau chơi đùa với Tiểu Thang Viên. Mon Ex Est Sur Des Sites De Rencontre. Trọn bộ Nhất Dạ Thâu Hoan Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Nhất Dạ Thâu Hoan Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi truyen full hoan Nhất Dạ Thâu Hoan của tác giả Thượng Quan Sở Sở Sở Sở rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Dã Sử, Sắc này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại thanh xuân tiểu thuyết, thanh xuân huyễn tưởngHệ liệt “Cấm ái”– Chi nhất 1. Nhất dạ mê tình2. Nhất dạ thâu hoan3. Nha hoàn thâu tâm– Chi nhịNhất dạ tiêu hồn [Warning của editor ] Truyện hơi bị “sắc”, yêu cầu suy nghĩ kĩ trước khi “dùng” Bản thân tự cảm thấy nhân cách của mình rất tốt, là một sát thủ của Phi Ưng bang, Hạ Tử Lung chỉ cần tiền không cần mạng, ra giá hợp lý thì trộm cắp, giết người, gian dâm phóng hỏa, cô cũng chẳng từNhưng nói thì nói vậy, những kẻ cô giết chắc chắn chẳng phải là hạng tốt lành, còn tiền kiếm được hả, chỉ là sẵn tiện ghé thăm vài nhà giàu có, đa số vẫn là tranh giành bang phái, vơ vét súng ống đạn dược mà thôi, còn chưa từng làm bất cứ chuyện xấu nào hết. Thế mà vô duyên vô cớ, cô mù mờ bị xuyên không. Tới thời không ngàn năm trước, tư duy hiện đại của cô không hề bị bó buộc nào cả, chấp nhận sự thật mình thích “đại ca” của mình, dự định sẽ làm một đôi uyên ương đầu tiên tuyên dương tình yêu cấm kị nơi cổ đại. Ấy vậy mà kế hoạch bị bóp chết từ trong trứng nước vì một đạo thánh chỉ, gả cô vào Vương phủ Đêm tân hôn, trượng phu của cô say trong lòng giai nhân khác. Cô thì hồng hạnh xuất tường, đêm tân hôn quỷ dị nhất lịch sử, cùng lắm cũng chỉ thế này thôi… Leo tường, thâu hoan, thất thân, lăn lộn đã đời cô lại không biết “tình nhân” của mình trông như thế nào. Thứ có thể thấy, chỉ là chiếc mặt nạ lạnh như băng. Chậc chậc, bức tường này xuất ra… Hạ Tử Lung phát thề, chỉ có một đêm. Ngày ngày không cảm thấy hắn quá nhiệt tình, đêm đêm lại nỗ lực “cống hiến”. Thậm chí cùng với kẻ đã là vợ người ta như nàng bí mật sống chung, trình diễn một hồi oanh oanh liệt liệt “trèo thường ký”. Ơ, tại sao nàng đối với mặt nạ của “tình phu” lại thấy quen như vậy, lẽ nào… Doc truyen nhat da thau hoan lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Nhất Dạ Thâu Hoan full, chương 1, chương cuối. Nhất Dạ Thâu Hoan wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Nhất Dạ Thâu Hoan review, Nhất Dạ Thâu Hoan Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Nhất Dạ Thâu Hoan Danh sách chương Nhất Dạ Thâu Hoan Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Thể loại thanh xuân tiểu thuyết, thanh xuân huyễn tưởngHệ liệt "Cấm ái"- Chi nhất 1. Nhất dạ mê tình2. Nhất dạ thâu hoan3. Nha hoàn thâu tâm- Chi nhịNhất dạ tiêu hồn[Warning của editor ] Truyện hơi bị “sắc”, yêu cầu suy nghĩ kĩ trước khi “dùng”Bản thân tự cảm thấy nhân cách của mình rất tốt, là một sát thủ của Phi Ưng bang, Hạ Tử Lung chỉ cần tiền không cần mạng, ra giá hợp lý thì trộm cắp, giết người, gian dâm phóng hỏa, cô cũng chẳng từNhưng nói thì nói vậy, những kẻ cô giết chắc chắn chẳng phải là hạng tốt lành, còn tiền kiếm được hả, chỉ là sẵn tiện ghé thăm vài nhà giàu có, đa số vẫn là tranh giành bang phái, vơ vét súng ống đạn dược mà thôi, còn chưa từng làm bất cứ chuyện xấu nào hết. Thế mà vô duyên vô cớ, cô mù mờ bị xuyên thời không ngàn năm trước, tư duy hiện đại của cô không hề bị bó buộc nào cả, chấp nhận sự thật mình thích "đại ca" của mình, dự định sẽ làm một đôi uyên ương đầu tiên tuyên dương tình yêu cấm kị nơi cổ đại. Ấy vậy mà kế hoạch bị bóp chết từ trong trứng nước vì một đạo thánh chỉ, gả cô vào Vương phủĐêm tân hôn, trượng phu của cô say trong lòng giai nhân khác. Cô thì hồng hạnh xuất tường, đêm tân hôn quỷ dị nhất lịch sử, cùng lắm cũng chỉ thế này thôi... Leo tường, thâu hoan, thất thân, lăn lộn đã đời cô lại không biết “tình nhân” của mình trông như thế nào. Thứ có thể thấy, chỉ là chiếc mặt nạ lạnh như băng. Chậc chậc, bức tường này xuất ra... Hạ Tử Lung phát thề, chỉ có một đêm. Ngày ngày không cảm thấy hắn quá nhiệt tình, đêm đêm lại nỗ lực “cống hiến”. Thậm chí cùng với kẻ đã là vợ người ta như nàng bí mật sống chung, trình diễn một hồi oanh oanh liệt liệt “trèo thường ký”. Ơ, tại sao nàng đối với mặt nạ của “tình phu” lại thấy quen như vậy, lẽ nào… Ebook Nhất Dạ Tiêu Hồn của tác giả Sở Sở,Thượng Quan Sở SởEdit Hoa Hướng Dương, Túy Yên VânBeta Meo, Tĩnh NgọcHệ liệt “Cấm ái”– Chi nhất 1. Nhất dạ mê tình2. Nhất dạ thâu hoan3. Nha hoàn thâu tâm– Chi nhịNhất dạ tiêu hồnXui xẻo thế nào nàng lại bị kẻ thù tìm tới, một phát headshot tiễn nàng về “Tây thiên”. Trong lòng thầm oán cái tên tập kích nàng quá không thương hương tiếc ngọc rồi, không thể cho nàng một cái chết đẹp đẽ hơn ư???? Bắn vào bụng, mất máu mà chết. Bắn vào tim, thế nào cũng đi đời. Cớ gì là bắn xuyên đầu chứ hả??? Quá kinh khủng rồi….óc ơi là óc huhuhu….Chị chết tới nơi còn muốn đẹp, muốn giữ hình tượng ư????? thế mà chẳng hiểu sao nàng không chết, oanh liệt xuyên không tới cổ đạiNhìn dung nhan này, thân hình này, khuôn mặt này, làn da này, khí chất này…Không chỗ nào là không chứng tỏ đẳng cấp mỹ nhân thượng thừa của nàng. Đã vậy gia thế hiển hách, phu quân tương lai yêu thương sủng nịch, có thể nói cầu gì được nấy. Cứ như cả thiên hạ này không có thứ nàng muốn mà không đạt đượcĐắm chìm trong hạnh phúc mĩ mãn, tránh xa cái cuộc sống chém giết máu me kia, nàng tận tâm tận lực hưởng thụ. Đang yên bình chờ ngày đợi gả, một đêm nọ, nàng bất ngờ bị đè……Đúng vậy, bị một anh chàng đẹp trai ngời ngời đè lên. Nàng còn hảo tâm tính giúp đỡ hắn, ai ngờ hắn dám đem nàng ăn sạch. Coi như thanh danh của nàng mất hết, còn bị tổn thương tinh thần trầm trọng nữaChưa đâu chưa đâu, còn được “khuyến mãi” thêm một cục thịt trong bụng nữa. Hết cách rồi, nàng cũng đâu thể ngờ được. Vì bảo vệ đứa nhỏ, nàng đành đào hôn, bỏ nhà ra đi, trà trộn vào giang hồKhỏi phải nói nàng may mắn cỡ nào, có tố chất cỡ nào, trà trộn vào Cái Bang luôn nhé, môn phái rộng lớn nhất, nhiều đệ tử nhất, mà “kĩ năng” sinh tồn đều hạng nhất. Vẫn đang đắc ý vì chỉ vô tình gia nhập mà phút chốc lên thẳng hàng Bang chủ, chưa kịp lâng lâng vui sướng thì nhận ra một điều MỘT TUYỆT THẾ MỸ NỮ NHƯ TA MÀ LÀM KHẤT CÁI SAO? ĂN MẶC RÁCH RƯỚI SAO? LẠI CÒN PHẢI CẦM BÁT XIN ĂN, MANG THEO CÂY GẬY ĐÁNH CHÓ??? tình hình này chị vẫn có thể nghĩ tới dáng vẻ được╮ ̄_ ̄╭Kế tiếp là hành trình nàng lên ngôi Minh chủ, mở đại hội tuyển phuỒ, kẻ này thiệt là tuấn mỹ, võ công cũng cao nữaẾ, tên kia nhìn thiệt là phóng khoáng, bộ dáng phong lưu, ánh mắt đầy nhu tìnhNgười thanh niên kia quả nhiên ngọc thụ lâm phong, cực kì nổi bậtLại còn có cả công tử nho nhã, gia sản bạc vàng…Ái chà, nhiều quá… ♡\ ̄▽ ̄/♡ Huynh đệ trong bang đều gọi ta là Hắc tiểu thư. Kỳ thực, ta không phải họ Hắc. Dạ Phượng, đó mới là danh hiệu của ta. Còn chuyện ta vốn dĩ tên gọi là gì, nói ta quên thì cũng không khác gì lắm. Nếu ta nhớ không nhầm, chắc là gọi Hạ Tử Lung. Hạ Tử Lung, mặc dù nghe qua cũng không thuận tai lắm, nhưng ta đích thực là họ Hạ, tên Tử Lung. Ta vẫn cảm thấy bản thân mình là người tốt, ngoại trừ thỉnh thoảng giết vài tên để kiếm thêm chút thu nhập, tham gia vào những trận đấu nhau bằng hỏa lực để vơ vét chút súng ống đạn dược, vượt nóc băng tường để trộm chút tiền mặt, ta chưa từng làm bất cứ chuyện gì xấu hết. Ta lấy danh nghĩa của Châu Châu ra thề, ta hoàn toàn vô tội. Nếu như ta có làm bất cứ chuyện xấu nào, để Châu Châu chết không có đất chôn thây. Quên nói cho mọi người biết, Châu Châu là con chó lông xù ta nuôi. Ba năm trước đã bỏ trốn với người yêu mất rồi, lúc đi, trên lỗ tai còn dính ba hạt cơm của nhà ta. Ba hạt cơm lận đó, lòng ta bây giờ vẫn còn thấy xót đây này. Ta nghèo mà, ba hạt cơm đối với ta mà nói là rất quý giá. Bởi vậy, đừng có khinh bỉ ta. Ta thật sự rất nghèo, ngoài trừ có hơn mười sổ tiết kiệm ở ngân hàng, một ngôi biệt ngự siêu cấp xa hoa cùng máy bay tư nhân và hằng hà vô số châu báu lỗi thời khác, ta không còn bất cứ vật giá trị nào hết. Mấy điểm tài sản cỏn con đó, là bản thân ta phải mạo hiểm tính mạng khắp nơi kiếm về. Đừng hỏi ta đang làm nghề gì, ta thực sự không muốn nhắc tới. Đừng ép ta, đừng ép ta mà. Cho dù đánh chết ta, ta cũng không nói ta là hộ pháp của Phi Ưng bang, là sát thủ nổi danh nhất hắc đạo. Chỉ cần có tiền thù lao, giết người cướp của, gian dâm cướp giật ta đều nhận hết. Tôn chỉ của ta chính là cần tiền không cần mạng. Chỉ cần ra đúng giá, ta có thể giết cả nhà mình. Đương nhiên, làm gì có ai biết cả nhà ta đều đã chết sạch cả rồi. Đó là năm ta được tám tuổi. lão cha cùng bang phái khác tranh giành địa bàn, cả nhà ta đều anh dũng hi sinh. Nếu không phải ta đủ thông minh, chui ra từ lỗ chó ở góc tường thì chắc cũng đi theo bọn họ, bị đốt đến máu thịt tiêu tan. Ban đầu là muốn đi theo bọn họ lắm chứ, thế nhưng bọn họ hình như là không cần tới ta. Ba ba, mẹ mẹ, gia gia, bác, bốn người, gia đình ta vừa đủ quân số ngồi trên sòng mạt chược, ta có tới cũng chỉ có thể đứng ngoài xem thôi. Ta không thích chơi mạc chược, cũng không muốn đứng ngoài xem, thế nên, ta quyết định miễn cưỡng giữ lại mạng sống cho mình. Ta không phải họ Hắc, thế nhưng phải nói là “hắc” triệt để. Ông tổ ta là lưu manh đầu lĩnh, gia gia ta tất nhiên là côn đồ đại ca, ba ba ta lại là hắc bang lão đại. Từ ngày sinh ra, ta đã không thoát được quan hệ với hắc đạo rồi. Chính bởi vì ta biết mình rất “hắc”, nên lúc lão đại đặt tên ta là Dạ Phượng, ta lặng lẽ tiếp thu. Giữa đường có người gọi ta là Hắc Quả Phụ, ta chỉ cười cười. Trong cuộc đời ta đã làm rất nhiều chuyện tốt, đến nỗi ta không nhớ rốt cuộc mình đã làm bao nhiêu. Thứ duy nhất ta nhớ rõ chính là, ngày Phi Ưng bang nội loạn, ta cướp đi toàn bộ tài sản súng ống đạn dược hiện có của lão đại, thuận tiện đem đầu lão đánh cho thành hoa đậu hũ luôn. Lão đại không phải người tốt. Lão sở dĩ thu nhận ta cũng vì nhìn trúng cái hào quang lạnh lùng cất giấu sau đôi mắt ngây thơ vô tội của ta. Ta thật sự không phụ lòng kỳ vọng của lão, mười sáu tuổi trở thành công cụ kiếm tiền lợi hại nhất của lão, cũng trở thành kiệt tác đắc ý nhất của lão. Theo ta phỏng đoán, lão chắc là mù chữ, nên chưa đọc qua bài văn vô cùng kinh điển. Bằng không, lão thế nào lại không rõ, nô lệ chắc chắn sẽ có ngày phản kháng. Ở Phi Ưng bang làm nô lệ cho lão mười một năm, ta còn không phản kháng thì đi xin lỗi tổ tông là vừa. Ta thực sự không muốn phản kháng đâu, có điều, ai kêu tổ tông nhà ta toàn là lão đại. Ta chỉ làm lão tam thì thật sự mất mặt quá. Không vì cái gì hết, chỉ nói vì liệt tổ liệt tông Hạ gia, ta đã muốn giật giây các huynh đệ phản loạn. Một nửa tài sản cướp được của Phi Ưng bang bọn ta đã cúng cho Thế giới phụ nữ nhi đồng hội. Ta là một đứa bé bất hạnh, không hi vọng có thêm đứa bé nào bất hạnh như ta. Câu trên chính là câu ta phát ngôn trong lúc trả lời phóng vấn của ký giả, tuyệt đối không phải tiếng lòng của ta. Ta sở dĩ quyên tiền, cũng bởi vì nhiều tiền quá mà. Mang theo một mớ tài sản kếch xù, ta từ Phi Ưng đảo trở về Trung Quốc đại lục. Vốn cũng nghĩ tới đến Nhật Bản định cư, nhưng ban đêm nằm mộng thấy tổ tông mười tám đời Hạ gia chỉ vào mũi ta thóa mạ. Ta có thể là một người trong sạch, cũng không thể không có chút khí tiết dân tộc nào. Khi vừa tỉnh lại, tinh thần yêu nước nồng nàn trong ta trỗi dậy, ta lập tức thu dọn đồ đạc trở về Trung Quốc. Sau khi về nước, ta chọn Vân Nam bốn mùa như xuân để định cư. Tuy rằng có chút hẻo lánh, nhưng phong cảnh không khí chính là nhất đẳng. Ta trời sinh đã là một quả trứng không may mắn, vất vả lắm mới có được sáu năm an an ổn ổn, còn giả làm một sinh viên, cháu trai của lão đại, cũng là kẻ từng làm thiếu chủ của Phi Ưng bang tìm tới cửa. Lúc hắn mang theo một tên cao lớn đi tới, ta đang ở công viên đánh thái cực. Tiếng người ầm ĩ, lấn át tiếng đạn bay ra. Khi ta cảm nhận được đạn đang bay về phía mình thì đã không còn né tránh được nữa. Giết người vô số như ta, cứ như thế mà mở to mắt nhìn viên đạn lấp lánh xuyên qua giữa trán. Đứng bên cạnh thi thể mình, ta biết là ta đã chết. Kỹ thuật bắn súng của thiếu chủ không tệ, thậm chí là phi thường chuẩn xác. Ngạch tâm vị trí giữa hai chân mày nở hoa, một màu đỏ au, cực kỳ giống như vết chu sa trên ngạch tâm của những cô gái hồng nhan họa thủy. Ta vươn đầu lưỡi liếm liếm máu của mình, nhàn nhạt, không có vị gì hết. Đương lúc cảnh sát đem thi thể ta vận chuyển lên xe, ta cũng đi theo ngồi vào buồng lái. Ta dám đánh cược, nếu như hắn biết ta ngồi ở bên cạnh hắn, nhất định sẽ tè ra quần, phỏng chừng số lượng thi thể trên xe cũng tăng lên ngùn ngụt. Ta không sợ chết, vẫn cứ hừ tới hừ lui đi theo bọn họ tới Đình thi phòng nhà xác. Đình thi phòng rất náo nhiệt, còn có mấy đồng chí đang đấu địa chủ ở đó. Ở đó đấu với bọn họ được hai ván, ta thua vô cùng thê thảm. Thua cũng không có gì quan trọng, quan trọng là… ta căn bản không có tiền chung. Thấy ta không có tiền, có kẻ còn chủ trương lấy hết y phục trên người ta gán nợ. Ta phi thân giơ chân về phía sau, đôi chân xinh đẹp thẳng hướng vào mặt bọn chúng bay tới, Đình thi phòng lập tức trở nên yên tĩnh. Đi ra khỏi Đình thi phòng, ta gặp phải hai tên cảnh sát tự xưng Hắc Bạch Vô Thường. Bọn họ rất khách khí, Hắc Vô Thường còn cho ta một điếu xì gà. Ta không biết hút thuốc, hút một ngụm là đã sặc đến nước mắt ròng ròng. Bọn họ nói với ta là lão đại bọn họ muốn gặp ta. Ta đến cả nháy mắt cũng không có, đi theo bọn họ. Hai chữ “lão đại” khi lọt vào lỗ tai ta chẳng khác chi chó lông xù. Hết cách rồi, lão đại chết trong tay ta nhiều lắm. Định nghĩa lão đại ở trong lòng ta chính là, thủ hạ bại tướng cùng với tiền mặt xanh xanh đỏ đỏ. “Đó chính là truyền kỳ của Hắc Quả Phụ, quá khứ của Dạ Phượng và cả đời người của Hạ Tử Lung ta.” Ta vểnh ngón tay hoa, ưu nhã nâng ly cà phê trước mặt uống một ngụm, nhàn nhạt ngước nhìn mỹ nữ trước mắt. “Rất đặc sắc.” Mỹ nữ mỉm cười, cũng nâng ly cà phê lên. “Có gì cứ nói thẳng ra đi, truyền kỳ của ta cô cũng nghe rồi, cô muốn thế nào?” Ta bị Hắc Bạch Vô Thường đưa xuống địa phủ, sau đó trực tiếp ném vào một biệt thự xa hoa, cũng chính là nơi ta ở lúc này đây. Còn chưa đứng vững, vị mỹ nữ trước mắt đã bưng hai ly cà phê tới, chi ba trăm vạn bảo ta kể lại chuyện lúc còn sống của mình. Chuyện cũng kể xong, mỹ nữ này rốt cuộc muốn làm gì. “Cô đã chết.” Mỹ nữ dùng muỗng bạc khuấy cà phê đang nóng hừng hực trong ly. Ta ngược lại trợn mắt. “Ta đương nhiên biết, vì một viên đạn xuyên qua đầu. Tiền đâu? Cô nói cho ta ba trăm vạn đâu rồi?” Nếu như chưa chết, ta còn có thể tới đây sao? Quả thực đúng là vô nghĩa, là vô nghĩa trong các thứ vô nghĩa. “Ta không phải người của thời không này.” Mỹ nữ đem hoa quả tươi gọt sẵn đổ ra trước mắt ta, “”Đừng khách khí, cứ việc dùng.” Khục, mở miệng cũng không đề cập tới tiền. Ta dùng cây tăm lấy một miếng tuyết lê, trừng mắt nhìn nàng, “Cô là do xuyên không tới?” Sau khi đến Vân Nam định cư, ta bắt đầu viết tiểu thuyết giết thời gian. Những chuyện xuyên qua thời không ta nghe đã nhiều. “Đúng vậy, ta là xuyên không tới.” Mỹ nữ ưu nhà ngáp một cái. Mỹ nữ đúng là mỹ nữ, đến ngáp cũng ưu nhã như vậy. “Muốn ta đổi linh hồn với cô? Còn giúp cô làm chuyện gì đó?” Dựa theo mấy bộ tiểu thuyết võ thuật, những việc thế này rất hay phát sinh. “Ta là Mộ Dung Tử Lung, người của mấy nghìn năm. Bốn năm trước, nửa đêm linh hồn ta xuất ra, chẳng biết làm sao lại đến được nơi này. Đương lúc du lãng khắp nơi, trùng hợp biết Diêm đại ca đang tuyển lão bà, ta âm kém dương sai trúng tuyển. Ở chung lâu ngày, chúng ta yêu nhau. Thế nhưng, chàng đột nhiên phát hiện, ta là linh hồn sống. Tuổi thọ của ta là đến tám mươi tuổi, còn khi gặp gỡ chàng thì mới mười sáu. Tuổi thọ là ý trời, chàng không có cách nào thay đổi. Cho nên, thời gian chúng ta ở chung không nhiều lắm. Mỗi ngày, sau giờ tý, linh hồn ta đều sẽ đến đây, thế nhưng sau canh năm ta lại phải trở về. Đêm qua, Diêm đại ca nói cho ta biết, hôm nay sẽ có một vị tiểu thư rất có duyên với ta uổng mạng, có thể thay thế ta, ta sẽ có thể vĩnh viễn ở lại nơi này.” Oa, ra là duyên tình người quỷ dang dở ngang trái đó, thiên cổ kỳ văn đó nha. Nếu như ta chưa chết, nhất định phải đem chuyện của bọn họ viết thành tiểu thuyết mới được. “Ta chính là vị tiểu thư đó?” Ta từng ngụm từng ngụm ăn tuyết lê. “Đồng ý giúp ta không? Hạ tiểu thư.” Nàng nháy nháy mắt, cười đến ngọt ngào. Cái vẻ tươi cười chết người không cần đền mạng đó khiến ta suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh. Có thể mê hoặc Diêm vương, mị lực của nàng quả nhiên không phải bình thường, không được, ta không nhìn nữa. Ta mà còn tiếp tục nhìn nữa, coi chừng hóa thân thành nữ sói, nhào tới đè nàng xuống đất. Ta là hủ nữ, không phải đồng chí. Đạo khả đạo phi thường đạo, danh khả danh phi thường danh. Đạo khả đạo phi thường đạo, danh khả danh phi thường danh. 2 Trong lòng ta lẩm bẩm Đạo Đức kinh, đem tất cả những ý niệm bất lương ném đi hết. Vốn dĩ định niệm nhiều hơn nữa, nhưng bất đắc dĩ ta chỉ niệm vài câu. “Hạ tiểu thư?” Nàng đẩy đẩy vai ta, vớt ta lên từ tận đáy sâu tội lỗi. Dòng suy nghĩ miên man bị cắt dứt, ta cười gượng vài tiếng, “Hắc hắc, đồng ý.” Sau đó tiếp tục ăn tuyết lê. Ta cũng không phải ngu ngốc, biết sống lại là chuyện chắc chắn không thể nào. Muốn sống sót, chỉ có thể chiếm dụng thân thể người ta. “Đa tạ.” Mộ Dung Tử Lung cười hắc hắc, “Ta biết cô sẽ đồng ý mà.” Khục, có thể đoán được là ta nguyện ý. Mộ Dung Tử Lung bắt chéo hai chân, vẻ mặt chăm chú nhìn ta, “Hạ tiểu thư, thân thế của ta rất phức tạp. Mà trên vai cũng gánh một trọng trách vô cùng quan trọng. Ta tin tưởng năng lực của cô, cô nhất định có thể giúp ta hoàn thành nhiệm vụ, đúng không?” Nàng nháy nháy mắt, cười thần bí. Nhìn vẻ tươi cười tốt đẹp của nàng, cảm giác lạnh cả người chạy từ lông bàn chân thẳng chó tới ót. Ta bị một trận lạnh run, cảm giác bản thân đang tiến vào hố to vạn năm Từ tận đáy lòng ta lặng lẽ hỏi một câu, tiểu bạch thỏ rơi vào bẩy của đại dã lang còn có thể thoát ra không? Kết quả là một âm thanh nói cho ta biết biến, bản thân ngươi không phải đại dã lang không hơn không kém còn gì. —– 1 hoa lệ lệ cũng giống như hoa lệ rực rỡ, huy hoàng nhưng do một số nhà văn muốn viết thành hoa lệ lệ như ý “đổi mới từ ngữ” 2 Đạo khả đạo phi thường đạo, danh khả danh phi thường danh Là hai câu trong chương 1 của do Lão Tử viết. Có người dịch Đạo có thể coi là đạo thì không phải là đạo thường. Tên có thể coi là tên thì không phải tên thường. Thể loại thanh xuân tiểu thuyết, thanh xuân huyễn tưởngHệ liệt "Cấm ái"- Chi nhất 1. Nhất dạ mê tình2. Nhất dạ thâu hoan3. Nha hoàn thâu tâm- Chi nhịNhất dạ tiêu hồn[Warning của editor ] Truyện hơi bị “sắc”, yêu cầu suy nghĩ kĩ trước khi “dùng”Bản thân tự cảm thấy nhân cách của rất tốt, là một sát thủ của Phi Ưng bang, Hạ Tử Lung chỉ cần tiền không cần mạng, ra giá hợp lý thì trộm cắp, giết người, gian dâm phóng hỏa, cô cũng chẳng từNhưng nói thì nói vậy, những kẻ cô giết chắc chắn chẳng phải là hạng tốt lành, còn tiền kiếm được hả, chỉ là sẵn tiện ghé thăm vài nhà giàu có, đa số vẫn là tranh giành bang phái, vơ vét súng ống đạn dược mà thôi, còn chưa từng làm bất cứ chuyện xấu nào hết. Thế mà vô duyên vô cớ, cô mù mờ bị xuyên thời không ngàn năm trước, tư duy hiện đại của cô không hề bị bó buộc nào cả, chấp nhận sự thật mình thích "đại ca" của mình, dự định sẽ làm một đôi uyên ương đầu tiên tuyên dương tình yêu cấm kị nơi cổ đại. Ấy vậy mà kế hoạch bị bóp chết từ trong trứng nước vì một đạo thánh chỉ, gả cô vào Vương phủĐêm tân hôn, trượng phu của cô say trong lòng giai nhân khác. Cô thì hồng hạnh xuất tường, đêm tân hôn quỷ dị nhất lịch sử, cùng lắm cũng chỉ thế này thôi... Leo tường, thâu hoan, thất thân, lăn lộn đã đời cô lại không biết “tình nhân” của mình trông như thế nào. Thứ có thể thấy, chỉ là chiếc mặt nạ lạnh như băng. Chậc chậc, bức tường này xuất ra... Hạ Tử Lung phát thề, chỉ có một đêm. Ngày ngày không cảm thấy hắn quá nhiệt tình, đêm đêm lại nỗ lực “cống hiến”. Thậm chí cùng với kẻ đã là vợ người ta như nàng bí mật sống chung, trình diễn một hồi oanh oanh liệt liệt “trèo thường ký”. Ơ, tại sao nàng đối với mặt nạ của “tình phu” lại thấy quen như vậy, lẽ nào…Nhất Dạ Thâu Hoan Thể loại thanh xuân tiểu thuyết, thanh xuân huyễn tưởngHệ liệt "Cấm ái"- Chi nhất 1. Nhất dạ mê tình2. Nhất dạ thâu hoan3. Nha hoàn thâu tâm- Chi nhịNhất dạ tiêu hồn[Warning của editor ] Truyện hơi bị “sắc”, yêu cầu suy nghĩ kĩ trước khi “dùng”Bản thân tự cảm thấy nhân cách của... mình rất tốt, là một sát thủ của Phi Ưng bang, Hạ Tử Lung chỉ cần tiền không cần mạng, ra giá hợp lý thì trộm cắp, giết người, gian dâm phóng hỏa, cô cũng chẳng từNhưng nói thì nói vậy, những kẻ cô giết chắc chắn chẳng phải là hạng tốt lành, còn tiền kiếm được hả, chỉ là sẵn tiện ghé thăm vài nhà giàu có, đa số vẫn là tranh giành bang phái, vơ vét súng ống đạn dược mà thôi, còn chưa từng làm bất cứ chuyện xấu nào hết. Thế mà vô duyên vô cớ, cô mù mờ bị xuyên thời không ngàn năm trước, tư duy hiện đại của cô không hề bị bó buộc nào cả, chấp nhận sự thật mình thích "đại ca" của mình, dự định sẽ làm một đôi uyên ương đầu tiên tuyên dương tình yêu cấm kị nơi cổ đại. Ấy vậy mà kế hoạch bị bóp chết từ trong trứng nước vì một đạo thánh chỉ, gả cô vào Vương phủĐêm tân hôn, trượng phu của cô say trong lòng giai nhân khác. Cô thì hồng hạnh xuất tường, đêm tân hôn quỷ dị nhất lịch sử, cùng lắm cũng chỉ thế này thôi... Leo tường, thâu hoan, thất thân, lăn lộn đã đời cô lại không biết “tình nhân” của mình trông như thế nào. Thứ có thể thấy, chỉ là chiếc mặt nạ lạnh như băng. Chậc chậc, bức tường này xuất ra... Hạ Tử Lung phát thề, chỉ có một đêm. Ngày ngày không cảm thấy hắn quá nhiệt tình, đêm đêm lại nỗ lực “cống hiến”. Thậm chí cùng với kẻ đã là vợ người ta như nàng bí mật sống chung, trình diễn một hồi oanh oanh liệt liệt “trèo thường ký”. Ơ, tại sao nàng đối với mặt nạ của “tình phu” lại thấy quen như vậy, lẽ nào… Danh sách chươngQuyển 1 - Chương 1 Hoa lệ lệ 1 xuyên khôngQuyển 1 - Chương 2 Đè lên người soái caQuyển 1 - Chương 3 Tỷ tỷ? Mẫu thân?Quyển 1 - Chương 4 Hôm nay đi chơi kỹQuyển 1 - Chương 5 Bè đảng tranh giành hắc ámQuyển 1 - Chương 6 Nữ sát thủ kém bản lĩnhQuyển 1 - Chương 7 Dạ Phượng kiêu ngạoQuyển 1 - Chương 8 Ta phải dọn nhàQuyển 1 - Chương 9 Soái soái – đại caQuyển 1 - Chương 10 Hào phóng thu muaQuyển 1 - Chương 11 Ta muốn hátQuyển 1 - Chương 12 Một khúc xương sườn dẫn đến huyết ánQuyển 1 - Chương 13 Gia hỏa họ LăngQuyển 1 - Chương 14 Tốt số vô phươngQuyển 1 - Chương 15 Suy tới cực điểmQuyển 1 - Chương 16 Khách quý đến thămQuyển 1 - Chương 17 Tuyệt sắc mỹ nữQuyển 1 - Chương 18 Ta là mối đe dọa lớnQuyển 1 - Chương 19 Chúng ta ở bên nhau điQuyển 1 - Chương 20 Phượng Nhi cô nươngQuyển 1 - Chương 21 Ta là phi tặcQuyển 1 - Chương 22 Lấy thân báo đápQuyển 1 - Chương 23 Ngươi rất hài hướcQuyển 1 - Chương 24 Bái phỏng Lăng giaQuyển 1 - Chương 25 Chó dữ cướp xươngQuyển 1 - Chương 26 Hắn là đầu sỏQuyển 1 - Chương 27 Cáo quan? Sợ ngươi à?Quyển 1 - Chương 28 Ta là nữQuyển 1 - Chương 29 Lừa chết ngươi không đền mạngQuyển 1 - Chương 30 Bí mật của Tử LungQuyển 1 - Chương 31 Kỳ thực rất yếu đuốiQuyển 1 - Chương 32 Có người kêu cứu mạngTruyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...Gợi ý truyện

nhất dạ thâu hoan